VN88 VN88

Tâm sự con gái liên tục hỏi ‘Sao con không có bố’

Tôi sống lặng lẽ, vất vả cho đến giờ khi con gái hơn 6 tuổi. Con bé càng lớn càng giống bố, từ nước da đến đôi mắt, cái miệng, cái mũi và cả móng tay, móng chân, lẫn nét chữ. Con bé biết đọc, biết viết sớm như bố, nó đã tìm ra số điện thoại của anh trên máy, giấu mẹ nhắn tin nhiều cho anh. Nó nói: “Con rất nhớ bố, muốn gặp bố, yêu bố. Sao bố không nhắn tin, viết thư cho con? Sao bố lại bỏ mẹ”.

Tôi giải thích với cháu nhiều lần, rằng không phải bố bỏ mẹ mà mẹ bỏ bố, vì mẹ không phải là người phụ nữ tốt, rằng cuộc sống này không phải tại ai bỏ ai, chẳng qua vì không hợp nhau, hết yêu thì chia tay. Đôi khi đi trên phố, con gái thường nghêu ngao hát những bài về gia đình, rồi lại hỏi: Tại sao các bạn khác có bố, mà con không có?

Tôi gửi cho con gái ảnh thẻ của anh để con bé luôn giữ bên mình, bất kỳ khi nào cần cũng có thể nhìn thấy bố. Nhưng dường như điều đó chưa đủ, chắc chắn chẳng bao giờ đủ với một đứa trẻ mỗi ngày một khôn lớn. Tôi từng căm thù con người đó nhưng nghĩ đi nghĩ lại, coi đó là số phận. Tôi chấp nhận như đó là chặng đường ông trời thử thách.

Hai ngày nay tôi nhắn tin cho anh với mong muốn để con gái được gặp bố nhưng anh không phản hồi gì. Đó là mong muốn của con gái tôi. Tôi không biết phải giải thích với con thế nào nếu anh nhất quyết chối bỏ trách nhiệm, dù trách nhiệm đó chỉ ở tinh thần.

(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.