Gần đến ngưỡng cửa nửa cuộc đời, tôi lại thèm một gia đình có con trẻ do chính mình tạo ra, thèm được chăm sóc sinh linh bé nhỏ ấy. Đôi lúc tôi còn tự độc thoại với bản thân về những câu chuyện dạy dỗ con trả lời thế nào khi gặp người lớn, việc này phải giải quyết ra sao, việc kia phải xử lý thế nào cho phải phép.
Thế nhưng tôi phải làm sao đây khi bên cạnh phụ nữ chẳng hề có cảm xúc thèm muốn hay rung động gì. Cha mẹ, anh chị em và bạn bè có ai biết tôi là người đồng tính đâu. Mà nếu họ biết, tôi cũng chẳng còn mặt mũi nào tồn tại trên thế gian này nữa. Sao áp lực gia đình cứ dồn ép việc phải cưới vợ? Tôi sợ phải lừa dối người phụ nữ sẽ gọi tôi bằng chồng, sợ sự đau khổ từng cảm nhận sẽ lại xảy đến với người cùng tôi sinh một hình hài bé nhỏ.
Nhớ lại người đàn ông tôi từng yêu, anh cũng làm cha đứa bé, làm chủ một gia đình. Sao tôi lại không làm được? Tôi sẽ phải học cách tự lừa dối mình, lừa dối mọi người để cái tự nhiên cứ thuận tiến theo cách của nó.
Tôi biết chẳng có cách chọn lựa khờ khạo nào không mang lại một ít điều tốt cho người khác. Con đường nào tốt hơn việc cưới vợ và sinh con? Tôi sẽ phải tập vui vẻ đi trên con đường này vậy.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)