VN88 VN88

Tâm sự có vợ con rồi tôi vẫn nặng lòng với cave

Tôi đã trang trải hết nợ nần, xin cho em đi học nghề, lo cho em những thứ tối thiểu của cuộc sống. Những lúc mẹ em ốm, tôi cũng lo lắng, quan tâm và giúp đỡ trong khả năng của mình. Tôi hy vọng rồi em sẽ học ra nghề có thể tự kiếm sống, có gia đình như bao người bình thường khác.

Mọi chuyện không tốt đẹp như tôi mong muốn, em bắt đầu gây sự. Em hay ghen mỗi khi tôi không ở bên, về với gia đình. Em nói muốn tôi chỉ là của riêng mình. Tôi đã nói yêu em nhưng không thể bỏ vợ và nhất là 2 đứa con được. Em giận tôi, quay lại cái nghề ấy. Tôi đau khổ đi tìm kiếm khắp nơi và rồi cũng tìm được em. Em đã khóc, xin lỗi, nói vì lý do đang nợ tiền muốn đi làm trả nợ. Một lần nữa tôi đưa 20 triệu đồng, yêu cầu em quay về, tiếp tục học nghề. Em gật đầu và làm theo lời tôi.

Tuy nhiên, cũng chỉ được một thời gian em lại đi làm lại ở một tỉnh khác. Em nói vì tôi không cưới nên em không thể làm người tốt được. Tôi rất buồn và đau khổ, cũng có lần định bỏ gia đình để đến với em nhưng không làm được. Khi nhìn 2 đứa con thơ tôi không thể, không đủ can đảm để làm điều đó.

Tôi đang đi công tác rất xa, em ở nhà và vẫn tiếp tục đi làm “vợ thiên hạ”. Tôi đã khuyên bảo đủ đường, nói sẽ chu cấp 2-3 triệu/tháng đến khi em học xong nghề đi làm, nhưng em không nghe. Em nói vì tôi không đến được, không cho em danh phận nên em muốn quên tôi, muốn đi làm để kiếm tiền.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.