Trong khoảng thời gian trước khi kết hôn lần hai, tôi có một mối quan hệ gần 6 năm. Anh đẹp trai, hiền lành và có ý chí tiến thủ, có trong tay 2 bằng đại học nhưng mọi ước mơ của anh bị gác lại bởi sau 5 năm ra trường, anh vẫn chỉ giữ chức trưởng phòng nhân sự của một công ty và phụ trách pháp lý, lương khoảng 3 triệu đồng. Với mức lương ấy anh chưa đủ lo cho bản thân mình ở thành phố huống hồ còn phải lo cho 2 đứa em đang đi học và mẹ ở quê. Bố anh có gia đình riêng, là con trai lớn nên mọi việc trong nhà đều do anh đảm trách.
Tâm sự có phải tôi bị quả báo vì đã phụ người xưa?
Tôi cảm nhận anh yêu và rất tôn trọng tôi nên mọi việc anh làm đều hỏi ý kiến, dù có được tôi đồng ý hay không. Một lần anh bảo “anh muốn làm luật sư để nhận các vụ án, nhưng phải đi học thêm cao học về nghề luật sư nữa, ý của em thế nào”, tôi đồng ý để anh đi học. Trong khoảng thời gian đó chúng tôi vẫn duy trì ở mức độ thân hơn bạn bè một chút. Tuy nhiên, do bản tính của tôi là chân thành và sống nghiêm túc, nên tôi cũng rất quan tâm và lo lắng cho gia đình anh gần như mọi thứ.
Cuối cùng anh cũng đạt được ước mơ của mình, gia đình anh rất muốn chúng tôi kết hôn, anh cũng thế. Tôi nghĩ anh là con trai mới lớn, tôi đã có con (anh giấu gia đình về việc này) nếu ba mẹ anh biết thì sao? Anh bảo “Bây giờ cứ im lặng, sau này cưới nhau rồi, có con, lúc đó nói ra cũng không sao”. Tôi muốn nói nhưng anh không đồng ý, anh bảo “Thật ra mọi người cũng biết rồi, vì hình của con tôi anh chụp để đầy trong điện thoại, mấy đứa em anh nghịch điện thoại hoài, chắc cũng đoán ra được”. Tôi vẫn không yên tâm và đó cũng là rào cản khiến tôi chưa đủ tự tin để làm vợ anh.