VN88 VN88

Tâm sự có nên rời xa người tình khi anh mắc bệnh hiểm nghèo?

Chúng tôi nói chuyện về công việc, gia đình, đủ thứ chuyện trong vốn ngoại ngữ của tôi. Mỗi ngày anh đều hỏi thăm tôi và công việc, do chênh lệch múi giờ nên sáng nào đi làm tôi cũng nhận được một bức thư, ngắn có, dài có từ anh. Nó đem đến cho tôi niềm vui mỗi khi đi làm, cảm giác được quan tâm mà tôi không có từ chồng.

Tình cảm tôi đối với chồng vẫn không thay đổi, tôi hàng ngày lo cho con, đi làm, chăm sóc chồng con khi tối về, quan tâm, lo lắng cho chồng, soạn cho anh từng cái áo đi tắm, vẫn đắp chăn cho anh nếu cảm thấy lạnh. Tôi cứ như vậy đến khi nhận ra rằng bản thân bắt đầu thấy mệt mỏi mỗi khi đêm về, khi cả ngày làm việc cơ quan, tối về làm việc nhà. Tôi mệt mỏi khi không nhận được sự quan tâm từ chồng, mệt mỏi khi cái mệt đấy không biết chia sẻ với ai.

Về anh bạn kia, chúng tôi vẫn liên lạc, hỏi thăm nhau như những người bạn tri kỷ, vẫn nói chuyện khi tôi có thời gian. Có lẽ cái cảm giác không biết ai là ai trên mạng dễ làm người ta chia sẻ nhiều, dần dần tôi cảm nhận được tình cảm anh dành cho mình. Đến một ngày anh nói yêu tôi mặc dù cũng có gia đình như tôi.

Tôi hoang mang, cảm nhận được phần nào tình cảm ấy từ những lần nói chuyện. Tôi cũng không nói gì sau câu tỏ tình vì biết cũng chẳng có kết quả gì. Chúng tôi vẫn nói chuyện, chia sẻ với nhau mọi thứ và không có gì xảy ra nếu không có chuyến công tác. Biết tôi sắp sang đấy công tác, anh hỏi ngày, giờ khởi hành rồi ra đón tôi ở sân bay, tháp tùng tôi trong chuyến công tác ấy.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.