Em sống trong một gia đình có nền tảng tư tưởng cổ. Ông bà em rất nghiêm khắc. Em kể rằng ít khi được ra ngoài buổi tối. Tôi thấy cũng hơi bất tiện để được gần nhau nhiều hơn. Nhưng tôi cũng có chút mừng vì yêu được một người sống trong gia đình quản lý con cái chặt thì em hẳn sẽ rất ngoan hiền.
Thời gian cứ trôi dần, tôi và em có bên nhau biết bao kỷ niệm. Đêm đầu tiên chúng tôi bên nhau là đêm 10/10/2010 khi em đi biểu diễn chào mừng 1000 năm Thăng Long về muộn và vào ngủ nhờ chỗ tôi. Cả đêm đó chúng tôi chỉ trao nhau những nụ hôn thật ngọt ngào. Chuyện tình của tôi và em vẫn đẹp như tiểu thuyết. Chúng tôi ít được gặp nhau vì hoàn cảnh gia đình em, một tuần chỉ gặp gỡ nhau những buổi em đi học thêm về sớm.
Thời gian vẫn trôi, tình yêu trong hai người vẫn ngày càng lớn dần. Cho đến một ngày em trao tôi đời con gái. Tôi thấy thật hạnh phúc và đã nguyện hứa sẽ lấy em làm vợ khi em học xong. Có một quãng thời gian tôi nghỉ việc và chưa xin được việc làm mới, hàng ngày sau giờ học em đều đến với tôi, nấu cơm và động viên để tôi bớt buồn giữa cái dòng chảy ồn ào của thủ đô này.
Rồi một ngày nọ, tôi đề nghị công khai mối quan hệ của tôi và em trên facebook nhưng em không đồng ý. Một vài ngày sau thì em nói em không còn dùng facebook nữa. Tôi tìm tên em bằng mọi cách nhưng không thấy. Tôi đã tưởng thật nên không hỏi nữa. Chuyện tôi và em cứ thế diễn ra đến tháng 5 năm nay. Tôi thấy tình yêu của em nhạt dần, em ít nhắn tin cho tôi hơn và luôn nói rằng em bận.