Anh cảm thấy rất mệt mỏi và buồn. Có lần anh mời một người cô, ba anh và tôi cùng ra nói chuyện để cô giúp anh khuyên ba nhưng không nói được gì vì ba đã có rượu trong người. Cô anh nói do bác sắp xa anh nên đôi khi buồn, rồi uống như thế. Cô nói chính tôi phải là người mở lời mời ba anh về ở chung khi cưới và phục vụ ba. Tôi rất hiểu điều đó, vì anh chỉ có mình ba nên lo cho ba và ông nội thật sự là điều chúng tôi cần làm. Nhưng cô không biết rằng, trước đây khi bà nội anh còn, anh sống chủ yếu nhờ vào tình thương của nội và một người cô.
Ngày anh đi thi đại học ba vẫn uống đến say xỉn không biết gì và nội phải nhờ người anh họ đưa anh đi thi. Không những vậy mà có lần anh bị sốt, nếu không có nội chắc anh không còn trên đời này nữa vì ba say xỉn không lo được cho anh. Tôi nghe mà uất nghẹn cả người, thương anh phải vượt qua bao khó khăn vất vả. Điều này có nghĩa là không phải xa anh bác mới uống, vì dù có anh ở bên bác vẫn uống.
Giờ tôi 27 tuổi rồi nhưng chúng tôi chưa có gì là ổn định cả. Trước đây, chúng tôi làm chung với nhau gần 2 năm nhưng cách cư xử của cấp trên không được nên hai đứa cùng nghỉ. Giờ vẫn đi làm thêm nhưng công việc không ổn định. Nói về tiền bạc, tính đến giờ, cả hai chỉ dư được vài triệu. Thật không may tôi tốt nghiệp ngành mà hầu như chỉ cần nam, tôi chuyển sang làm trái ngành, chỉ biết cố gắng làm những gì mình có thể.