Mọi chuyện tưởng thế rồi thời gian sẽ phai nhạt dần nhưng hôm nay tôi lại phát hiện ra sự thật đau lòng rằng anh chị đã sống chung tới 10 năm, định ngày cưới và chị đã may áo dài cưới. Khi ra đi, anh đưa chị một số tiền và còn chung tiền mua đất ở thành phố với gia đình chị. Tôi chết điếng khi biết được sự thật này. Té ra anh không có tiền là vì thế, giờ anh đến với tôi coi như mất tất cả những gì bao năm qua có được.
Thời gian bên chị hàng ngày anh đùa giỡn, ăn ngủ cùng chị, chở chị đi chơi ăn uống, shopping, xem phim… còn với tôi ngược lại. Càng đọc tôi càng đau lòng quá. Những dòng email hôm nay chị gửi cho anh, nói anh là người tệ bạc, sao sống với nhau tới 10 năm mà lại dứt tình ra đi, chị tha thiết mong anh quay về chị sẽ bù đắp những điều còn sai sót. Chị sẽ theo anh về quê, không cố chấp nữa, không có anh chị không thể sống nổi. Nếu từ nay đến Tết anh không quay về chị sẽ về quê anh, ở nhà với mẹ anh và ở luôn đấy đến khi nào anh chịu cưới mới thôi.
Tôi nghĩ chắc chị làm thật vì chị đang xin nghỉ việc. Bấy lâu nay chị không quan tâm đến mẹ anh ở quê một mình nhưng giờ chị bảo về sống với mẹ, mua quà gửi về cho mẹ nữa. Ngày nào chị cũng gửi mail và tha thiết mong anh liên lạc lại cho chị gấp, không chị làm điều dại dột anh đừng hối hận.