Một việc khác khiến tôi càng mất niềm tin vào tình cảm của anh là khi phát hiện trong thời gian chúng tôi đang yêu nhau có vẻ rất thắm thiết thì anh vẫn lên mạng làm quen với các cô gái. Tôi không lên án anh vì một khi chưa cưới nhau anh có quyền đi tìm người phụ nữ lý tưởng cho mình, nhưng điều đó cho thấy tình cảm thắm thiết mà tôi cảm nhận nơi anh trước đây chỉ là do tưởng tượng. Một người khá nghiêm túc như anh không thể vừa rất yêu một người lại vừa tìm kiếm thêm người khác. Tôi thấy thật cay đắng là sự thật anh không yêu mình.
Tôi sẽ chẳng nhớ những chuyện đó nếu như hiện tại sống hạnh phúc với anh, nhưng thực tế bản thân đang cảm thấy héo hon trong ngôi nhà của mình vì sự lạnh nhạt của anh. Anh là người có trách nhiệm, hàng tháng lĩnh lương giữ lại ít tiền xài rồi đưa hết cho tôi để trang trải trong nhà và lo cho con. Những lúc vợ chồng vui vẻ anh cũng phụ chăm con và làm việc nhà đôi chút, còn về tình cảm rất nhạt nhẽo. Dù mới cưới nhau chưa lâu nhưng tôi cảm thấy như sống với nhau vì trách nhiệm. Tôi không cần anh phải lãng mạn, biết nói những lời ngọt ngào hay mua cho tôi những món ngon hoặc bất cứ thứ gì, nhưng anh chẳng bao giờ thể hiện tình cảm hay sự quan tâm đối với tôi dù là một cử chỉ nhỏ nhặt.