Tôi tiếp tục quen anh và chấp nhận. Tôi bên đạo, gia đình ít con nên nếu bố biết chắc chắn không bao giờ chấp nhận. Mẹ biết chuyện nhưng chỉ khuyên tôi bỏ đi chứ không gắt gao bắt phải bỏ ngay. Anh đã dẫn tôi về gặp mẹ anh, bác cũng bình thường, chỉ nói 2 đứa không hợp tuổi, nhưng cũng không một hai phản đối.
Tôi cũng được gặp em của anh, tiếp xúc nói chuyện với bé gần một ngày, bé nói do vợ trước đây của anh không làm đúng phận làm dâu nên gia đình ít người quý mến. Chị ấy không siêng năng, bừa bộn, không phụ giúp dọn dẹp nhà cửa, cái chổi cũng không muốn động vào, được tính lễ phép nên một số người trong họ hàng thỉnh thoảng gặp giao tiếp thì quý mến, vì thế khi nghe chị nói về tôi, mọi người rất giận và ghét tôi.
Chị ấy vào Sài Gòn ở cứ kêu buồn và bế con về quê. Anh có nhà ở Sài Gòn, nếu 2 người lập nghiệp ở đây anh có thể phát triển được, nhưng về quê anh mất hết, làm lương 2-3 triệu không đủ nuôi con nhưng chị không chịu vì gia đình ở quê của chị cũng khá. Em gái anh khuyên tôi không nên chọn anh làm chồng vì tôi chưa phải là gái đã có gia đình, để có một đám cưới với anh rất khó, không được danh phận gì. Tính anh cũng bừa bộn, làm biếng, cố chấp, tính tôi bình thường như mọi người, chẳng có gì hơn.