Trước khi cưới tính anh cũng vậy, nghĩ cưới về rồi sẽ từ từ giúp anh cởi mở hơn. Anh tốt như vậy mà oái oăm thay tôi lại không yêu anh. Nhiều lúc nhìn anh ngủ, trong lòng không có chút cảm xúc nào. Tôi nhớ ngày xưa khi còn quen người bạn trai cũ, có lúc nhìn anh ấy ngủ trong lòng cảm xúc dào dạt, chỉ muốn hôn anh ta. Nói ra chỉ để so sánh một chút về cảm giác thôi, chứ thật sự hiện tại trong lòng tôi không hề nhớ đến ai cả, chứ không phải tôi còn yêu người cũ.
Tôi nhiều khi nổi giận vô cớ với chồng. Anh đi chơi với bạn, bị ép uống nhiều nên say cũng khiến tôi bực bội. Anh đi làm về mệt, nằm lướt Facebook không rửa chén giúp tôi cũng tức tối. Buổi tối anh không quay xe trước để sáng hôm sau cho tôi đi làm tôi cũng bực. Mỗi lần có chuyện cãi nhau trong đầu tôi chỉ nghĩ đến việc ly hôn. Hiện giờ tôi rất hoang mang. Phải chi tôi có yêu một người nào khác, hoặc còn yêu người cũ đã đành, đằng này tôi không yêu một ai cả.
Tôi có gặp người cũ đôi lần, xác định tình cảm với anh ta hoàn toàn không còn, kể cả anh ta nói chuyện về người yêu mới tôi cũng rất bình tâm và thoải mái. Còn với chồng, tôi nghĩ mình với anh có cái nợ tiền kiếp, giờ anh phải trả chứ tôi cũng không có cảm giác yêu thương gì. Tôi nhiều khi vẫn nhủ lòng có chồng yêu thương lại tốt tính như vậy còn gì bằng. Vậy nhưng trong lòng tôi vẫn không vun được tình yêu. Mong các bạn cho tôi vài lời khuyên, hoặc mắng mỏ cũng được, để tôi có thể ngộ ra gì đó. Cảm ơn nhiều.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)