Chẳng hay ho gì về một quá khứ như vậy mà kể lể nhưng tôi luôn dằn vặt. Tôi không trách ai cả bởi ai cũng có cách sống và suy nghĩ riêng, chỉ trách bản thân. Đến tận bây giờ mọi thứ đã xa, không còn gì sao tôi không thể tìm lại được niềm tin mà sống tiếp. Đêm đêm những giọt nước mắt lại lăn dài trên má, lòng tôi vẫn không thể nào bình yên. Tôi phải làm sao đây?
Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com