VN88 VN88

Tâm sự chưa thể tìm lại sự bình yên từ khi làm mẹ đơn thân

Tôi mang bầu ở nơi đất khách quê người không có một đồng trong túi, thể trạng lại yếu. Đợi mãi không thấy hồi âm của anh, gọi thì anh không nghe máy, lại còn đưa cho người khác nghe. Tôi ngồi suy nghĩ không biết tương lai sau này sẽ thế nào, rồi những khó khăn trước mắt, nỗi đau khi làm một người mẹ đơn thân… Cuối cùng tôi quyết định không lập gia đình nữa bởi sợ làm khổ người khác, có tìm được hạnh phúc cũng chỉ là chắp vá, không trọn vẹn. Phương án bỏ đứa bé tôi cũng không làm được, mà để lại thì có lỗi với bố mẹ. Tôi nghĩ đến cái chết nhưng rồi quyết định cuối cùng là giữ lại đứa bé.

Tôi phải bảo lưu kết quả học tập ở trường đại học, sinh xong sẽ học lại để lấy bằng dù biết khó khăn, nghe đâu anh lấy vợ sau đó một tháng. Tôi giữ bé lại không phải muốn níu kéo mà để lòng thanh thản hơn. Giờ anh đã mất vì bệnh ung thư vòm họng, anh chết tôi không lấy làm hả hê mà xót xa cho một phận người bởi anh còn vợ và một cô con gái, lại là con một nữa.

Gia đình anh tìm mọi cách để liên lạc với tôi mong nhận cháu trai. Trước đây họ phản đối rất nhiều vì nhà tôi không giàu, họ không thừa nhận khi tôi mang bầu. Còn tôi muốn mọi thứ lặng đi, đừng làm nỗi đau thêm nhói. Tôi một mình nuôi con, không muốn đi tìm hạnh phúc nữa, con vẫn mang họ tôi. Chẳng hiểu sao thời gian gần đây tôi hay suy nghĩ quá, người chết đã chết rồi, có nên tha thứ cho anh và gia đình anh hay không?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.