“Anh ơi, cho em gửi”, tôi nói vội. “Cám ơn em nhiều nhé, cũng tới trạm xe buýt đây rồi”. Nhìn khuôn mặt anh rạng hẳn, tôi cùng cười rồi vội vã đi, trong lòng cảm thấy thật nhẹ nhõm, vòng ngược lại chỗ đợi bạn. Sau đó tôi có ngang qua điểm dừng xe buýt khi nãy và trông thấy anh, anh vẫn đứng đó và đang ngước nhìn xem chiếc xe buýt đằng xa kia, có lẽ nó là chuyến xe giúp anh về nhà. Phút ấy tôi có chút vui, chút cảm giác ấm áp nhưng rồi thoáng buồn. Tôi chợt hy vọng mình bị lừa. Nếu tôi bị lừa thì hoàn cảnh của anh sẽ không thực sự tệ đến mức như vậy. Nếu tôi bị lừa thì giữa trời đông se se lạnh này, giữa những con đường tấp nập, giữa không khí rộn ràng của mùa Giáng sinh sẽ tốt cho anh hơn. Thôi chào anh, hy vọng trong cuộc sống này sẽ bớt đi những hoàn cảnh khó khăn như vậy.
Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com