Giờ tôi chỉ cầu mong một điều: nếu thật sự chồng không còn yêu, không xem tôi là vợ mà chỉ xem tôi là mẹ của con anh thì ít nhất anh hãy xem tôi là bạn hay một người nào đó luôn yêu thương, quan tâm, chăm sóc và luôn ở bên khi anh cần. Xin anh hãy đối xử với tôi như những người bình thường anh gặp trong cuộc sống bởi khi ra đường gặp một người lạ mà nhìn mình trìu mến, nở một nụ cười thân thiện mình cũng sẽ đáp trả giống vậy; huống hồ gì tôi luôn lo lắng và yêu thương anh kia mà.
Xin anh đừng lạnh lùng, nặng nề như thế vì làm sao chúng tôi có thể sống với nhau mãi trong bầu không khí như vậy được. Tôi biết anh cũng thấy mệt mỏi chứ không chỉ riêng tôi, mà nói đúng hơn là mệt mỏi khi đối diện với tôi. Nếu anh thật sự không muốn nói ra để giải quyết vấn đề cũng không muốn kết thúc cuộc hôn nhân này vì con và vì thể diện của bản thân, gia đình thì mong anh hãy làm cho nó nhẹ nhàng để cả hai có thể nhẹ lòng sống tiếp trong cùng một mái nhà.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)