VN88 VN88

Tâm sự chồng trầm cảm nặng vì không thể bỏ tôi để cưới bồ

Thậm chí tôi đã nói sẽ giúp anh quên được cô gái kia, nghĩ anh được đáp ứng nhu cầu, cơm nước đầy đủ, được chăm sóc sẽ quên thôi. Cuối cùng tôi thắng cuộc, anh chấp nhận ở lại với mẹ con tôi. Niềm vui chả được bao lâu, vì anh ngày càng hờ hững, lạnh lùng, ít nói cười, ngồi ăn cũng tỏ ra thẫn thờ. Lúc gần gũi nhau, tôi không nhịn được lại tra soát anh xem hình thể cô kia thế nào, hơn tôi ở điểm gì. Anh buông tôi ra và bảo: “Bảo anh cố gắng nhịn ăn, nhin mặc, làm việc cố thì anh chịu được, nhưng anh không cố gắng yêu em được. Anh xin lỗi”. Sau đó cả vài tháng chúng tôi không quan hệ với nhau. Đã đến nước đấy tôi cũng bất cần, nhưng ly dị thì không.

Cho đến lúc anh ốm, bệnh liên miên, không phải bệnh nguy hiểm nhưng khó tin là người đàn ông khỏe mạnh, tính tình vốn mạnh mẽ lúc đó lại yếu đuối, ít sinh lực như vậy. Bác sĩ bảo anh trầm cảm độ nặng kéo dài nên về quê sống một thời gian cho thanh thản và phục sức. Anh không đi làm ai sẽ kiếm tiền lo cho cả nhà? Đến một chiều, em chồng dẫn một cô gái trông có nhan sắc vào thăm anh, giới thiệu đấy là bạn anh. Là bạn mà anh khóc, cô gái đấy khóc?

Tôi hiểu ngay ra mối quan hệ giữa họ. Khi về, cô ấy chỉ gật đầu chào tôi và nói “Em xin phép”. Rồi chính em gái chồng (vốn chị em dâu không ưa nhau từ trước) lại khuyên tôi để cô gái đó vào gặp anh thường xuyên, sức khỏe của anh quan trọng hơn, tôi sẽ không mất gì. Lúc đó, chán nản và thấy anh cũng chỉ nằm trên giường, nên đành chấp nhận để cô gái đó hàng chiều vào thăm anh.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.