Thật lòng trong lúc này tôi muốn thoát khỏi chồng lắm, chỉ mong anh đi đâu mấy ngày thôi vì nhìn mặt anh tôi không nuốt được cơm. Tôi khóc cả đêm qua và nhiều đêm trước nữa nên không còn một từ nào để tả về con người anh. Người ngoài ai cũng nghĩ tôi sướng nhưng “trong chăn mới biết chăn có rận”, nhiều rận đằng khác. Tôi muốn từ bỏ anh lắm rồi nhưng nhìn đứa con còn nhỏ nhiều khi lại rớt nước mắt vì khổ thân nó sinh ra trong một gia đình như vậy.
Trước đây tôi căm hận những người phụ nữ có gia đình mà đi ngoại tình, giờ phần nào tôi có thể thông cảm với những phụ nữ ấy. Tôi sợ mình sẽ không cầm lòng được, nhỡ đến một lúc nào đó có ai khác ngoài chồng. Hay chúng tôi ly hôn thì tốt hơn cho con nhỉ? Vì hàng ngày con chứng kiến cảnh bố nó nói những câu bậy bạ chắc tuổi thơ của nó cũng chẳng bình yên được.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)