Hôm vừa rồi vô tình buổi trưa tôi lên rủ chồng tôi đi ăn trưa, thấy cô ta đứng ở cổng trước đợi, một lúc sau chồng tôi đi xe ra đón cô ta. Vì hơi bất ngờ nên tôi gọi chồng luôn mà không để xem họ đi đâu với nhau. Khi thấy tôi cô ta chạy ra thanh minh là nhờ chồng tôi đưa đi đổi đôi giày của con cô ta, còn anh nói đang định đi mua giày cho con nên đi cùng cô ta để mua luôn. Tôi vẫn chào hỏi cô ta bình thường và đi ra quán cà phê nói chuyện với chồng tôi, anh khẳng định không có gì mà chỉ là muốn đi mua giày cho con tôi nên đi cùng (trong khi vợ chồng tôi từ trước tới giờ đi mua gì cho ai cũng đi cùng nhau).
Về sau có nhiều chuyện không thể giấu được, anh thú nhận hoàn toàn, nói có cảm mến vì thấy cô ta tính vui vẻ, biết lắng nghe anh nói, nhiều sở thích giống nhau. Anh đã mua tặng con cô ta quần áo, giày, tặng sinh nhật cô ta một cái áo. Cô ta tặng con tôi một cái xe trượt, tất cả lần đi mua quà hai người đều cùng nhau đi và chọn quà.
Từ trước tới giờ tôi và mọi người đều nghĩ chồng hết lòng thương yêu vợ con, không bao giờ có thể phạm lỗi như vậy. Anh giải thích chỉ muốn nói chuyện và cảm mến cô ta một chút chứ không có gì ghê gớm. Nhưng tôi thật sự không tin vì khi con ốm nặng anh vẫn dành nhiều thời gian cho cô ta. 9 tháng trời vẫn không dứt được, chẳng lẽ chỉ đơn giản như vậy thôi sao. Tôi nghĩ đến tuổi này rồi mà có hành động như vậy chắc chắn phải muốn gần gũi, ôm ấp nhau và tiến xa hơn.