Tôi thấy mình hy sinh phần lớn công việc, quan hệ, vì gia đình, vì tôi thật sự yêu chồng. Tôi toàn tâm toàn ý cho gia đình. Có vẻ như thuận lợi hơn trong giao tiếp xã hội nên phần lớn những khó khăn về tài chính liên quan đến tài sản lớn là tôi lo lắng, quan hệ nội ngoại, bạn bè chồng cũng thế. Tuy nhiên, tính tôi lại hay ghen và lúc giận hay mất kiểm soát, nói năng thiếu tôn trọng.
Nhưng khoảng 2 năm trở lại đây, con cái bắt đầu lớn, mối quan hệ cũng mất dần tính liên kết, chồng tôi lại ham chơi, quá nhiều bạn bè. Tôi không chấp nhận cảnh nhậu nhẹt liên tục mỗi ngày với bạn bè, đồng nghiệp tới nửa đêm, thậm chí kéo dài từ ngày này qua ngày khác: nhậu nhẹt, karaoke, có khi hứng lên lại kéo nhau đi sàn. Tôi lại hay lo lắng và nghi ngờ nên gọi điện, lúc nào cũng phải chờ đợi đến khi chồng về nhà, gọi điện thông báo (chúng tôi ở xa nhau) mới có thể ngủ. Kéo dài liên tục, sức khỏe tôi không chịu nổi, nhất là cứ chờ đợi như vậy tôi suy nghĩ linh tinh, đôi khi lo lắng chồng say sưa hoài, mất kiểm soát lại dính vào gái gú.
Chồng tôi giao tiếp với những người bạn thật sự tôi rất khó chịu, về quan hệ công việc tôi không biết nhưng về quan hệ trai gái là… khó chấp nhận được, lại cực kỳ thích khích bác nhau về chuyện gia đình. Trong đó có vài người bạn như hình với bóng, ban ngày cà phê, thể thao, tối nhậu liên tục, trung bình chắc 5 ngày/tuần. Tôi gọi chồng không nghe máy, có lần tắt máy, bực quá tôi gọi vào máy bạn đi nhậu cùng nhưng cũng không bắt máy và có ý không cho chồng tôi về.