Vợ chồng tôi cãi nhau, anh hạn chế đi nhậu được 3-4 ngày, những ngày không đi tụi đó cứ điện thoại nhắn tin anh cả ngày đêm, tôi cực kỳ bực mình mà không biết làm sao. Với bạn bè tôi không dám gặp ai vì mỗi lần gặp uống cà phê ai cũng bảo: “Chồng mày sao lớn rồi, có vợ con rồi mà chơi toàn tụi lưu manh côn đồ vậy? Mày về khuyên chồng đừng đi với tụi đó nữa, mất dạy lắm. Đi làm gì cho thiên hạ đánh giá”. Hàng xóm tôi cũng không dám chơi.
Tôi biết những lúc rảnh anh thích đi nhậu nên tôi cũng khuyến khích anh đi với những bạn ngày xưa học đại học. Anh đi được vài ba lần rồi nói chán vì đi với bạn học buồn, sau đó quay lại tìm tụi kia. Từ khi tôi sinh thêm bé thứ 2 phải về quê một tháng cho mẹ chăm sóc, tháng đó không biết bao nhiêu chuyện xảy ra với anh. Không đêm nào anh về nhà trước 23h, có đêm 4h sáng là bình thường, rồi chở 3-4 người/xe bị công an bắt.
Anh còn đưa xe cho tụi đó đi, té hư hết xe, đánh lộn… nói chung ở quê nhưng tôi biết tất cả. Tôi buồn không dám khóc sợ ảnh hưởng tới con nhỏ. Lúc tôi và con về lại đây anh không đi ban đêm nữa mà chuyển sang ban ngày. Tôi không biết tụi đó cho anh ăn bùa mê thuốc lú gì mà mê muội như vậy, con tôi đứa lớn học lớp 2, đứa nhỏ giờ mới có 3 tháng mà chẳng lẽ ly dị.