Tối hôm đó, anh thừa nhận mọi chuyện. Tôi chết lặng, vô hồn, bị ốm sốt phải vào bệnh viện, uống thuốc kháng sinh. Suốt 7 tháng sau mang thai con, tôi không thể ngủ, bị trầm cảm nặng. Tôi lo lắng, sợ con phát triển không bình thường, cứ như vậy tôi như bị điên dại đến khi sinh con ra. Ơn trời con tôi khỏe mạnh, không làm sao. Tôi đã vượt qua lần gái gú đầu tiên của chồng như vậy.
Rồi anh ra Hà Nội làm việc được khoảng 3-4 năm, tôi lại thấy có một cô ở trong công ty suốt ngày gọi điện nhắn tin cho anh, nhất là những ngày nghỉ, cô ấy thường nhắn tin cho chồng tôi từ rất sớm để rủ anh đi làm chủ nhật. Đến một hôm tôi đọc được thư cô ấy gửi cho anh rất tình cảm. Tôi đã viết thư lại hỏi rõ các vấn đề. Có lẽ vì ngại mọi người nếu chuyện bị lộ, chồng tôi lại xin nghỉ ở công ty đó, xin đi làm một công ty khác. Được khoảng một năm, tình cờ lục trong túi đi làm của chồng có vỏ bao cao su, mang ra hỏi anh bảo hàng mẫu của công ty.
Tôi mở công ty riêng, bảo anh về làm cùng. Từ ngày anh về với công ty tôi, dĩ nhiên không thể đi đâu được, không gái gú nhưng điện thoại với máy tính là những vật liền thân. Anh thậm chí đặt pass và cài một số phần mềm tôi không thể động vào. Mỗi lần nhìn thấy tôi đi gần máy tính, anh lập tức bấm phím tắt chuyển sang trang khác. Cứ như vậy anh tra tấn tinh thần tôi, làm cho tôi càng ngày càng bị stress nặng.