Thế là tôi hứa với anh đi làm thêm hai tháng nữa sẽ nghỉ làm, anh hối thúc việc tôi làm đơn, tôi vẫn do dự và chưa viết. Thời gian hai tháng, lòng tôi rất buồn, chồng cũng không một lời động viên, về nhà chỉ hỏi khi nào nghỉ, nếu tôi nói chưa là anh lại lớn tiếng gây chuyện. Trong thời gian đó, có một người bạn gái nghe anh nói rất thân ở nước ngoài về Việt Nam, vợ chồng chúng tôi có đi chơi chung, tôi mến chị, chị hay đi một mình đến nhà tôi chơi.
Có hôm hai người ở trong phòng nói chuyện và đóng cửa từ 9h sáng cho đến khi tôi đi làm về, nghe người làm nói, tôi vẫn không nghi ngờ gì. Rồi tôi thấy lạ, họ thường xuyên nhắn tin, tôi cũng không đọc nội dung, giờ tôi mới biết họ đã ngoại tình. Chồng tôi lăng nhăng với nhiều người, tôi cứ nghĩ chồng bồ bịch với cô bé em nhân viên ở nhà, chứ không nghĩ lại chính chị bạn thân đó.
Tôi biết họ hứa hẹn đến với nhau, chị ta sẽ bỏ gia đình với hai đứa con để đến với chồng tôi và đồng ý nuôi con tôi. Tôi nghĩ một người phụ nữ từ bỏ con ruột mình mà nuôi con của chồng người khác, chắc khó gặp lắm. Tôi cảm thấy bị xúc phạm, gọi cho chị ta, chị còn rất trơ trẽn, giờ nghĩ lại mọi chuyện tôi bị họ qua mặt.
Lúc trong Sài Gòn, chồng có gửi cho tôi bài: “Chồng tôi quyết định đúng khi đến với người thứ ba”, tôi thấy rất lạ vì trước giờ anh không phải người tâm lý, cũng chưa lần nào anh lên đọc những bài viết đó vì cho là nhảm nhí. Tôi có hỏi anh có ý gì nhưng anh nói không, giờ nghĩ lại thấy đáng sợ quá, nhục nhã quá.