Gần đây nhất tôi thấy một loạt bức ảnh đứa trẻ gửi vào hộp thư cho anh. Khi tôi hỏi anh ta là tại sao lại được gửi những bức ảnh ấy thì anh ta nói: Bạn bè gửi cho nhau có sao đâu. Tôi yêu cầu anh ta chấm dứt, đặt lệnh chặn hộp thư gửi đến ấy lại, anh ta cũng đồng ý.
Mới đây nhất, anh ta quen một cô gái giáo viên trên mạng, qua lại chuyện trò với nhau. Cô ta gửi cho nhà tôi một thùng chè khô, anh ta mang về nhà và nói của một người bạn gửi, không nói tên. Tôi cũng cứ để một thời gian xem sao, qua những đoạn chát tôi thấy cô ta hay than thở về chuyện chồng cô ta, cứ đêm đêm cô ta lại vào mạng tâm sự.
Vừa rồi anh ta có chuyến công tác lên Lạng Sơn, khi về đồ đạc mua cho nhà cũng nhiều. Tuy nhiên có một gói đồ anh ta không mở, nói là của một chị đi cùng nhờ mang hộ. Linh cảm nên tôi đòi xem nó là cái gì, khi mở ra tôi thấy nó là một đôi bốt rẻ tiền, sau này tôi lại vào hộp thư tự động của anh ta thì thấy anh ta chụp ảnh đôi giầy đó và bảo làm quà cho cô giáo viên nọ.
Thực ra nếu anh ta không nói dối tôi thì có lẽ tôi không bực đến thế. Điều làm tôi bực nữa đó là hôm sinh nhật tôi, anh ta ra ngoài, đi một hồi rồi về bảo không biết mua đồ gì cho tôi cả. Tôi có nói thích 1 đôi giày, anh ta bảo cứ đi mua đi rồi về anh ta đưa tiền, tuy nhiên sau đó tôi bận và cũng bởi kiểu nói đấy nên tôi chưa mua. Giờ thì anh ta lại có thể mua giầy cho người khác, không nghĩ gì đến tôi cả.