Bao sự hy sinh của tôi trong thời gian qua là vô nghĩa, lúc nào cũng lo anh không có người nấu cơm cho ăn lại phải ăn mì tôm, mùa đông lạnh giá anh thường bị viêm họng tôi cũng lo anh mặc không đủ ấm. Việc gì trong gia đình nhà chồng cũng đến tay tôi. Những lúc cô đơn ôm con buồn tủi nhớ chồng tôi không thể nào liên lạc được với anh, cũng không biết chồng đang ở phương trời nào.
Tâm sự chồng lén cưới thêm vợ khi tôi đang mang bầu
Nghe tin chồng vào miền Nam làm việc, tôi xin phép gia đình gửi con lại cho ông bà ngoại chăm một thời gian để vào Nam tìm chồng. May cho tôi, vào đây có gia đình người thân cưu mang, cho ăn ở nhờ trong thời gian tìm việc và tìm chồng, bao vất vả tủi nhục khi xa nhà tôi đều phải ngậm đắng nuốt cay sống và làm việc nuôi bản thân, có chút tiền gửi về mua sữa cho con. Nhớ thương con nên đêm nào tôi cũng tủi thân nằm khóc một mình, bất lực không tìm thấy chồng đành về để chăm sóc con.
Con trai tròn 2 tuổi mới thấy anh trở về thân tàn ma dại, quần áo xộc xệch, chân đi đôi dép lê nhìn mà thương chồng, lòng đau xót. Tôi đã mất thời gian đúng một tháng từ khi biết toàn bộ sự thật về chồng trong 2 năm qua anh đã làm gì, sống như thế nào. Tôi bình tĩnh suy nghĩ thấu đáo, không ồn ào, không mắng chửi, không một hành động gì hết, cuối cùng quyết định nói chuyện với chồng. Anh như chết lặng, chỉ ngồi im nghe tôi nói, trách móc hờn dỗi. Tại sao anh có thể chà đạp lên sự hy sinh và phản bội lại 2 mẹ con tôi một cách trắng trợn như vậy?