Sau khi biết được anh đã giấu số tiền kia, tôi thấy mình như giọt nước tràn ly, từ chuyện anh nói dối, từ chuyện 4 năm về trước anh đã bài bạc thế nào, ngày chủ nhật tôi nấu món ngon cho anh ăn, anh đi đánh bài đến 3h chiều mới về. Anh ích kỷ với bên vợ, sống không bao dung, không hoà đồng. Anh không thích cho ai mượn đồ đạc cá nhân. Anh không thích chơi thể thao, không thích sống cuộc sống lành mạnh. Anh nịnh, khen ngợi mỗi khi tôi bỏ ra số tiền lớn mua bất động sản hay mua xe cho anh và để anh đứng tên. Có người hơn anh về mọi mặt theo đuổi và cho tôi nhiều cơ hội trong công việc mà anh làm ngơ cho tôi nhận ân huệ của người đó. Tôi cảm thấy anh hèn quá, nhục quá.
Nói đến đây, tôi khóc, tôi thấy mình yêu người đàn ông hơn 6 tuổi mà hèn, mà nhu nhược. Tôi thương con quá, giá như mỗi lần anh chơi, thì anh nghĩ đến con, nghĩ đến gia đình, sống lành mạnh, sống tri thức hơn. Anh biện minh là anh A, anh B, giàu có, cũng đi làm, cũng kinh doanh, cũng bài bạc và coi bài bạc là giải trí có sao đâu.
Tôi khó có con, sau 5 năm sống chung tôi mới có bé. Tôi thương con và con bé cũng thương ba nó lắm, trẻ con mà, dù ba nó là ai thì ba nó vẫn là nhất. Tôi khổ sở, và có nói đến ly hôn, anh không chịu ly hôn vì tôi thừa biết anh thích cuộc sống yên bình, không thích sự thay đổi, vì anh lười kết hôn lại lần nữa, lười dọn ra khỏi nhà này, và anh không muốn gia đình họ hàng nhìn anh bị vợ bỏ. Nhưng tôi thì muốn dứt khoát thoát khỏi cảnh này, tôi vẫn cho anh gặp con và mong anh có cuộc sống tốt. Tôi nghĩ sẽ chia anh 30-40% tài sản để anh xây dựng cuộc sống mới.