Kể từ khi lộ chuyện nợ nần, anh không đưa đồng lương nào cho tôi, lương công chức khoảng 6 triệu, mọi khoản chi phí trong nhà từ tiền sữa đến điện nước anh đều lấy tiền của tôi chi tiêu. Tết này, anh lại như những cái tết trước, tối ngày chỉ cuốn vào bài bạc, cá ngựa, tôi cằn nhằn thì anh cãi lại “cô không phải mẹ tôi mà chì chiết”. Tôi giận ẵm con về quê chơi mấy ngày thì mấy ngày anh lại lao vào bài bạc, mà dù tôi có ở nhà thì nấu cơm anh ăn xong lại bài bạc.
Tâm sự chồng làm ngơ cho tôi nhận ân huệ của người đàn ông khác
Anh không thích chơi thể thao mặc dù tôi rất khuyến khích, và tôi cũng thích anh có bạn bè lạnh mạnh. Nhưng tính anh ích kỷ, không chơi với ai thân, không tâm sự hay nhóm họp gì với bạn bè. Kể cả em gái tôi nhà gần mà anh cũng không thích tôi mời cơm hai vợ chồng cô ấy. Em trai tôi sống cùng, anh đôi khi cáu gắt suy tính tiền bạc, so đo là cho bên anh ít bên tôi nhiều và so đo việc tôi phải nuôi em trai ở để đi học; trong khi tôi không đóng học phí, chỉ lo cơm nước cho em.
Anh thương con, anh chăm sóc bé được, nhưng giữ bé cả ngày thì anh cáu, có lẽ vì cả ngày giữ bé thì không chơi bời bạc bài được nên chán. Tôi thu nhập cao hơn anh và có địa vị hơn anh trong xã hội, lương tôi cỡ 20 triệu/ tháng nên các khoản dư thì do tôi dành dụm. Có thời gian tôi đưa tiền anh gử tiết kiệm, nhưng từ khi biết anh nợ tiền tôi không đưa anh giữ tiền nữa.