Anh không một chút ân hận hay cảm thấy có lỗi với vợ con mà còn lớn tiếng nói rằng: “Tôi là người dù có đi ngủ với gái cũng không làm ảnh hưởng gì tới gia đình này. Vì với tôi gia đình là thứ quý nhất không gì có thể thay thế được”. Tôi không hiểu khi nói như vậy anh suy nghĩ gì? Như thế nào anh mới thấy có lỗi với gia đình đây?
Tôi quyết định ly hôn. Anh thấy thế đã thay đổi thái độ, đòi lại mọi thứ từng mua cho tôi, từ cái điện thoại xịn tôi đang dùng đến xe tôi đang đi làm hàng ngày, đòi cả những thứ anh mua biếu mẹ tôi mỗi năm vì nói những thứ đó đều là tiền anh kiếm được để mua. Tôi chấp nhận trả hết mọi thứ vì những thứ đó bây giờ đối với tôi là vô nghĩa.
Tôi thật sự suy sụp tinh thần và mất niềm tin vào cuộc sống, không biết mình làm sai điều gì để anh có thể đối xử với tôi như thế, đến giờ tôi vẫn chưa tìm ra câu trả lời cho bản thân, nhưng nghĩ đến hai đứa con lại có thể đứng vững đến giờ.
Tôi từng nghĩ vì con sẽ tiếp tục bỏ qua để các cháu có một gia đình đầy đủ bố mẹ, nhưng liệu khi lớn lên chúng có được hạnh phúc, tự hào về cha không khi biết chuyện? Tôi muốn chấm dứt cuộc sống đầy đau khổ này và mong các con có cuộc sống tốt hơn dù không có cha bên cạnh. Tôi làm vậy đúng không? Có ích kỷ và bất công với các con không?
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)