Anh đề nghị tôi không nên đi làm, chỉ ở nhà lo lắng cho con để một mình anh ấy lo tất cả. Nếu là bạn, cuộc sống một người phụ nữ có học thức đàng hoàng lại phải loanh quanh ở xó bếp suốt ngày mà không được ra ngoài xã hội thì rồi sẽ ra sao? Tôi không chấp nhận điều đó mặc cho anh suốt ngày này tháng nọ, luôn nung nấu trong suy nghĩ như vậy với tôi.
Tôi vẫn đi làm và cố gắng giảm bớt những lần đi công tác xa lâu ngày, thay vào đó là đi công tác về trong ngày. Tôi đi làm để được mở mang kiến thức và cũng muốn có thêm thu nhập để không phụ thuộc hoàn toàn vào anh. Tôi không làm gì sai trái và có lỗi với anh. Yêu công việc, tôi rất hăng say và cố gắng làm để đạt được điều mình muốn.
Mỗi ngày đi làm về anh luôn tra hỏi tôi và tỏ thái độ không hề tôn trọng. Anh tự sắp đặt mọi chuyện, dựng lên một câu chuyện tình cảm giữa tôi với người này người kia để có chuyện mà nói và ghen. Đang giờ làm việc, nếu anh nhắn tin cho tôi và vì bận công việc tôi không trả lời kịp thì chắc chắn ngày hôm đó chúng tôi sẽ có một cuộc đại chiến dữ dội.
Khi xảy ra cãi vã anh không ngừng mắng nhiếc và tuôn ra những lời nói không mấy lịch sự. Có những lúc anh còn có những hành động thật thô lỗ mà tôi không thể chấp nhận được. Tôi đã cố gắng hạn chế tất cả mọi mối quan hệ bạn bè khác giới, vì chỉ cần một cử chỉ thân thiện bình thường xảy ra là anh lại ghen. Hàng ngày anh vẫn thường kiểm tra điện thoại tôi, anh tra từng cuộc gọi đến, gọi đi và đọc từng dòng tin nhắn bất cứ là loại tin nhắn gì. Trong hộp mail công việc của tôi, anh cũng kiểm tra và xem chi tiết từng nội dung.