Tôi đã lôi bố mẹ chồng vào cuộc, cũng thật may mắn khi gia đình chồng và họ hàng bên chồng đứng về phía tôi. Bố mẹ chồng đã gọi điện thoại cho cô bé ấy. Bất kỳ điều gì bố mẹ nói hay tôi nhắn tin, gọi điện thoại đến, tôi không biết qua lời cô bé ấy thế nào mà chồng tôi luôn gây gổ, cáu gắt, thậm chí la mắng luôn cả bố mẹ ruột vì đã làm như vậy. Rồi cô bé lại quay ra trách tôi sao làm căng lên làm gì để em phải làm căng với anh, rồi anh mới làm căng với chị.
Về phía chồng tôi sau đó ngày nào cũng đi nhậu rồi về nhà trong tình trạng say xỉn, nói chuyện điện thoại với người đó trước mặt tôi, thậm chí đã đuổi tôi ra khỏi giường ngủ trong đêm khuya. Có lẽ chịu đựng như thế cũng quá đủ đối với tôi. Sau hôm ấy, đột nhiên chồng thay đổi thái độ, ân cần, vui vẻ như trước nhưng khi hỏi về mối quan hệ cũ lại ậm ờ không nói. Cô bé kia ngày nào cũng lên mạng xã hội viết những dòng tâm sự như để chọc tức tôi và cho chồng tôi phải quan tâm lo lắng.
20/10 duy nhất có một tin nhắn chúc mừng từ chồng, rồi sau đó là hai cuộc nhậu chồng tự đi với bạn, bỏ mặc tôi. Tôi đã bỏ nhà đi đêm đó, có lẽ tôi đã quá yếu đuối khi mãi níu kéo, hy vọng chồng sẽ thay đổi. Cuối tuần này, chồng đi công tác không có ở nhà, một mình tự do muốn làm gì thì làm, cũng có buồn nhưng không đau thắt ruột thắt gan, cũng không hề khóc. Lòng cảm thấy bình yên, không suy nghĩ gì như khi có chồng ở nhà mà biết anh vẫn quan tâm hỏi thăm người kia. Có phải do chồng đã gây ra những tổn thương sâu sắc nên giờ tôi trở nên vô cảm không? Có lẽ bây giờ cuộc sống một mình lại thích hợp với tôi.