Cô gái đó cũng chỉ biết chồng tôi đã có gia đình hai tháng trước khi tôi phát hiện ra. Tôi hỏi cô bé ấy sao khi phát hiện không chấm dứt ngay thì cô ấy bảo anh nói gia đình không hạnh phúc nên hãy chờ anh. Nghe đến đó tim tôi như ngừng đập. Làm gì có chuyện gia đình không hạnh phúc, chỉ là đôi lần tranh cãi mà gia đình nào không gặp phải.
Tôi đã hẹn gặp cô ấy, kể hết quãng thời gian quen nhau gần ba năm trước khi cưới chúng tôi như thế nào. Những khó khăn chồng tôi gặp phải và tôi đã động viên giúp anh vượt qua như thế nào. Tôi dùng những lời lẽ ngọt ngào, hết lời khuyên can cô ấy để anh về lại với gia đình, người con gái đó cũng hứa chấm dứt. Tôi đã đặt lòng tin vào cô ấy, người có học vấn, nghề nghiệp khá tốt khi làm cho một ngân hàng lớn ở thành phố nhưng cuối cùng tôi đã nhầm.
Quãng thời gian sau đó tôi âm thầm theo dõi hành động của chồng và người con gái ấy. Trong thời gian đó tôi đau khổ vô cùng khi không thể tâm sự với ai, bạn bè không, bố mẹ lại càng không. Anh thái độ lạnh lùng, hờ hững mỗi khi về nhà, không thèm nói chuyện, cũng không muốn ngủ chung. Vì sao anh đã thề thốt, hứa sẽ thay đổi và xin tôi cơ hội quay về với gia đình mà thái độ lại như vậy? Tôi đã lại nhắn tin cho cô bé kia, sau đó được trả lời rằng em chưa thể dứt khoát với anh vì còn thương anh vô cùng; cô ấy bảo: “Lúc biết chuyện em thật sự bị sốc nên chị hãy để em từ từ rời xa anh ấy”. Về phía chồng, khi tôi hỏi anh bảo đã chấm dứt là sao. Hai con người đã gây đau khổ cho người khác mà giờ cứ dửng dưng quan hệ với nhau mặc cho tôi ngày ngày sống trong đau khổ.