VN88 VN88

Tâm sự chồng đổ đốn từ khi tôi sinh con

Anh làm không nhiều tiền, còn tôi là nhân viên nhà nước, cuộc sống của chúng tôi luôn trong tình trạng túng thiếu, anh biết rõ điều đó nhưng không bao giờ phải suy nghĩ làm sao để cải thiện. Tôi xin đi làm thêm anh cấm vì nói anh ở nhà còn tôi đi làm sao anh chịu được, nhưng tại sao anh không nghĩ lý do vợ mình muốn đi làm. Những lần nhậu nhẹt, ca hát, anh tiêu hết một khoản tiền mà số tiền đó có thể mua những thứ quan trọng cho con, nếu tôi đi làm thêm buổi tối cũng phải mất cả chục ngày mới kiếm được.

Tôi đã góp ý nhưng anh nói tôi ích kỷ, sống như vậy bạn bè coi thường. Tôi cũng không hiểu nổi mình, mỗi lần xích mích không thể nói ra được suy nghĩ cho anh hiểu, cứ nghĩ ra muôn ý trong đầu rồi khi anh chì chiết tôi lại ngồi im và khóc. Không biết do chính tôi quá nhu nhược hay do con người anh quá gia trưởng mà mỗi lần cãi nhau chỉ có mình anh la hét, còn tôi cứ ngồi im như một người phạm lỗi vậy. Tôi im lặng anh nói tôi câm, khi tôi giãi bày anh hiểu, anh lại nói tôi hỗn láo, mà thật lòng chưa bao giờ tôi dám cãi anh nữa lời.

Nhiều khi tôi nghĩ mình hết lòng lo cho gia đình, tôn trọng chồng, cũng được gia đình chồng yêu quý, chắc anh cũng nghĩ mình quan trọng nhưng với anh tôi chỉ là vợ – phải làm tròn nghĩa vụ của vợ, anh chẳng thèm quan tâm tôi nghĩ gì, thích gì. Tôi là người có học thức, bề ngoài dễ nhìn, nhìn tôi ai cũng bảo cá tính và năng động, nhưng trong hôn nhân tôi lại là người chìm nghỉm.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.