Nghe như thế lòng tôi như tan nát, anh đã đánh mất niềm tin trong tôi. Tôi vốn là con gái nhà nghèo nên rất siêng năng, ham làm việc. Cuộc sống trước khi lấy chồng, tôi lo làm nuôi gia đình, sau khi có chồng rồi ngoài công việc tôi chỉ biết lo cho chồng con. Tôi mang thai đến ngày gần sinh nở vẫn ham làm và sau sinh 3 ngày đã làm việc trở lại, vậy mà anh còn trách tôi suốt ngày chỉ biết công việc, không giao tiếp với bạn bè, bà con, họ hàng.
Anh so sánh tôi với những người vợ bạn anh, những người chỉ biết ăn không ngồi rồi chờ chồng nuôi. Anh chê tôi không biết làm món này món nọ, bạn anh đến nhà tôi không biết chế biến món nhậu đãi bạn anh như vợ người ta. Tôi buồn lắm nhưng nghĩ mình không biết làm món ngon thì đi mua về đãi bạn bè cũng chẳng sao, hoặc mời bạn bè ra quán, anh thật quan trọng hóa vấn đề.
Từ khi đến với anh tôi nghĩ đời này kiếp này chỉ có anh thôi, hoàn toàn đặt niềm tin và hy vọng ở anh. Nhưng thời gian đã cho tôi thấy anh thật không đáng tin cậy và giờ tôi thấy đã lầm tin anh, tâm trạng tôi đang rối bời không biết có nên hay không tiếp tục chung sống với người đã không còn sự tôn trọng và lòng tin đối với mình nữa. Rất mong nhận được sự đóng góp ý kiến của mọi người. Trân trọng.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)