Cuộc sống tưởng như hoàn hảo ấy giờ lại là cơn ác mộng. Từ lúc cưới nhau anh càng gần gũi em trai tôi hơn, những hôm nhậu say ở cơ quan về anh không vào phòng ngủ cùng tôi mà lại sang phòng em trai. Tôi tự an ủi mình chắc anh nhầm hoặc có thể sợ tôi thức giấc. Việc gì đến cũng đến, hôm 14/2 vừa qua anh nói đi công tác xa vài ngày, còn mua hoa tặng tôi trước khi đi. Em trai tôi cũng xin phép về quê bạn nó chơi. Mình tôi ở nhà, để giết thời gian tôi dọn dẹp mọi ngóc ngách trong nhà, thay hoa, dọn phòng cho cậu em.
Lâu tôi không vào phòng em trai, trong lúc dọn phòng tôi tình cờ đọc được quyển nhật ký cất kỹ trong góc bàn, không thể tin vào mắt mình. Trong quyển sổ là những dòng yêu thương, những kỷ niệm của em trai và chồng mình, còn có cả hình ảnh thân mật của hai người trong chuyến du lịch Singapore mà tôi vẫn đinh ninh anh đi công tác.
Mọi thứ vỡ vụn trước mắt tôi, từ lúc anh đi đến lúc anh về tôi vẫn giữ kín mọi chuyện. Giờ tôi mệt mỏi lắm, không còn tha thiết với bất cứ điều gì, anh càng ngọt ngào tôi càng thấy giả dối, tuyệt nhiên từ lúc quen và cưới đến giờ chúng tôi chưa bao giờ tiến xa hơn ngoài việc hôn và ôm nhau. Tôi cứ để mọi chuyện tự nhiên vì không muốn anh nghĩ mình là người phụ nữ bạo dạn.