Nghe những lời nói đó tôi vô cùng đau đớn, anh phủi vợ và hai con thơ dại vì thương cô gái với đứa con kia, còn hai đứa con của anh với tôi thì không cần cha? Tôi không đồng ý, anh đơn phương ly hôn. Hôm nhận giấy triệu tập của tòa, tim tôi quặn thắt, tôi hiểu rằng không còn gì để níu kéo nên cũng chấp nhận ly hôn. Sau đó tôi được biết, gia đình nhà chồng ngay lập tức đi hỏi vợ mới cho anh. Cô gái kia là con nhà khá giả, có thể lo nhà riêng và mua ôtô cho anh, tôi thì không.
Cuộc sống sau 2 năm ly hôn thay đổi rất nhiều, giờ tôi hoạt bát, vui vẻ, mọi người ai cũng khen trẻ và xinh hơn trước. Tôi chịu khó giao tiếp xã hội, quen nhiều người, cả những người đàn ông một lần đò muốn tìm hiểu nhưng tôi như “chim sợ cành cong” không muốn tiến xa làm gì. Giờ tôi cảm thấy rất vui vẻ, bình an, chăm lo cho con gái, cuối tuần đón con trai về chơi, vậy mà tôi cũng chưa được yên thân.
Mới đây, cả chồng cũ và bố chồng gọi điện yêu cầu tôi cùng con gái về ở với ông bà nội để tiện chăm sóc ông bà và cho hai đứa có anh có em, còn chồng cũ đang ở riêng với vợ và cô con gái của họ. Tôi không biết phải làm sao, trả lời thế nào vì trước đây bố mẹ chồng và cả nhà chồng đâu ưa gì tôi, rất ủng hộ việc anh lấy vợ mới. Cũng phải nói thêm là con trai tôi không được như những đứa trẻ bình thường khác, cháu tự kỷ nên rất nghịch, hay vì ông bà chăm cháu đã quá mệt, còn chồng cũ mải lo hạnh phúc mới không muốn chăm cháu nữa nên gọi tôi về?