VN88 VN88

Tâm sự chồng coi bạn bè hơn tính mạng vợ con

Tôi đã nhờ từ bạn bè anh đến gia đình chồng khuyên nhủ nhưng vì cái tôi của anh quá lớn. Anh càng ngày quá đáng, chỉ biết sống cho bản thân, thỏa mãn nhu cầu cá nhân. Đối với bạn bè, anh luôn là người bạn tuyệt vời, chơi hết mình. Nhưng đối với gia đình thì khác. Anh chẳng bao giờ quan tâm tôi buồn gì, vui gì, thích gì hay đang nghĩ gì. Tôi cần một bờ vai để có thể dựa vào, cần một cánh tay có thể ôm lúc tôi cần sự che chở và hơn hết tôi cần một người chồng để có thể tâm sự, chia sẻ buồn vui.

Chúng tôi sống chung một mái nhà nhưng chẳng mấy khi nói chuyện. Một mình tôi phải đóng vai con dâu và con rể. Vì anh chẳng bao giờ quan tâm đến ba má anh, nói chi là gia đình tôi. Ba mẹ chồng chỉ biết gọi cho tôi.

Đọc đến đây chắc chắc các bạn sẽ cho rằng, tôi cũng chỉ biết nghĩ cho mình mà không nghĩ rằng chắc là chồng có chuyện gì khó nói, có chuyện gì suy nghĩ lo lắng nên mới như thế. Tôi nghĩ cho mình nhưng cũng nghĩ cho anh. Tôi cũng tìm hiểu lý do tại sao anh lại như vậy. Tôi cũng đặt mình vào vị trí của anh để nghĩ cho anh. Nhưng thật sự, tôi chỉ nhận ra, anh sống cá nhân quá.

Chuỗi ngày sau kết hôn thật đau buồn với tôi. Hầu như đêm nào tôi cũng khóc vì buồn tủi. Tôi lại không thể nói được với ai, nhất là gia đình. Tôi không muốn họ lo lắng. Đôi lúc tôi đã nghĩ đến cái chết để giải thoát bản thân, giải thoát cho sự lựa chọn sai lầm của mình. Nhưng rất may tôi đã không làm vậy.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.