Có lẽ giờ tôi viết những dòng chữ này anh lại đang ở bên một cô nào đó. Mỗi lần đi công tác, tôi gọi điện buổi tối anh ta không bắt máy, rồi sau đó tắt luôn. Sáng mai lại điện và viện một lý do nào đó mà tôi biết là nói dối. Chưa dừng lại ở đó, anh làm nhiều tiền, mỗi tháng lương khoảng 30-40 triệu nhưng chỉ đưa tôi đúng 2 triệu hoặc chưa tới để nuôi con. Tôi là công chức nhà nước, không phải ăn chơi, phá phách gì để nói là không giữ được tiền. Còn lại anh ta đánh bạc, chơi gái và đưa mẹ giúp anh chị em mình.
Lấy chồng bao năm mà tôi không có một đồng tiết kiệm, còn phải ở nhà thuê, cái xe tôi đi anh ta cũng lừa đem đi cầm, tôi mới lấy về được. Tôi đã ly thân một thời gian nhưng rồi vì con lại quay về nhưng chỉ được một thời gian lại cãi vã, lại ly thân.
Chồng tôi không phải tuýp đan ông của gia đình. Anh ta muốn tiền anh ta giữ để ăn xài cho thoải mái, không muốn đưa cho vợ để cất giữ lo cho tương lai. Anh không hề có ý định tích lũy mua nhà hay tiết kiệm như những người khác. Anh thích ngủ đâu thì ngủ, đi chơi đâu thì đi, không muốn vợ con can thiệp.
Gần 40 tuổi, mặc dù làm rất nhiều tiền nhưng anh không cất được một đồng, thậm chí còn nợ nần, xe máy cũng không có mà đi, đi đâu anh ta đi taxi, tôi thấy như vậy là kỳ quái. Làm nhiều nhưng anh ta nợ những khoản vớ vẩn như tiền nhậu, tiền mua bia, tiền cà phê, điều này trái ngược với tôi.