Sau lần làm dữ với mình như thế nhưng anh có vẻ cũng lo sợ hơn. Khi về nhà anh thường khóa máy và ít khi cho mình xem điện thoại. Mình cố gắng thật bình tĩnh để theo dõi cuối cùng thì đắng cay khi phát hiện anh đã có con với người đó. Mình mời mẹ anh qua để trình bày sự việc và yêu cầu anh cho gặp mẹ con cô bé đó. Anh đồng ý.
Chúng tôi gặp và nói chuyện tại quán. Cô ấy không tỏ ra hối hận mà hết sức xấc láo nói rằng tôi có như thế nào thì chồng mới tìm tới cô ấy và tôi thật có phước khi chưa bao giờ nghe anh ấy nói xấu về vợ. Mình rất giận nhưng cố bình tĩnh vì còn có mẹ chồng và đứa bé vô tội đang hiện diện tại đó.
Mẹ mình đã khuyên bé rất nhiều nhưng bé vẫn không chịu nghe và yêu cầu anh đưa ra quyết định. Anh bảo cả hai người đã sai giờ chỉ còn đứa bé nên giải quyết thế nào cho ổn thôi. Cô bé đùng đùng nổi giận và mình đã chốt câu chuyện theo hai hướng giải quyết: Vợ chồng mình sẽ nuôi đứa bé để em đi lấy chồng. Hoặc nếu em tự nuôi thì mọi liên hệ về đứa bé phải thông qua mình. Cô bé không đồng ý cả hai phương án trên và nói là chúng minh kéo đến đông để áp đảo em.
Sau đó gia đình cô bé có gọi đến xin lỗi mình và nói sẽ nuôi cháu bé không cần chu cấp. Chuyện xảy ra đã hơn một năm, anh hứa sẽ không liên lạc và mình cũng có một số yêu cầu thì anh vẫn thực hiện tốt. Anh bảo rất muốn thăm đứa nhỏ nhưng sợ cô bé đó níu kéo và gia đình họ cấm không cho anh tới nhà. Mình không dám nhắc tới bởi sợ anh buồn vì dù gì nó cũng là máu mủ của anh, nhưng mình cũng lo lắm không biết có phải như vậy không hay anh cố gắng để mình khỏi nghi ngờ.