Nếu cô có thai thật mà phá thì tôi cũng thấy day dứt lương tâm vì đứa trẻ không có tội, tôi cũng sợ mình sẽ không thể có con. Liệu cô ta có chấp nhận cho tôi nuôi con không hay lại dựa vào đứa con để kéo chồng tôi về? Tôi nên làm thế nào đây? Có ai rơi vào hoàn cảnh của tôi không?
Vợ chồng tôi vẫn còn yêu thương nhau, vẫn chạy chữa để có con nhưng mỗi lần nghĩ đến chuyện của chồng tim tôi lại nhói đau vô cùng, rất khó để quên đi mọi chuyện mặc dù anh đã làm tất cả cho tôi vui, bù đắp cho tôi. Giá như anh không còn yêu thương tôi thì ly hôn là chuyện quá dễ dàng, nhưng anh vẫn rất yêu và không muốn mất tôi. Liệu tôi có nên đánh đổi hạnh phúc của mình cho người khác?
Tôi buông tay thì quá dễ dàng nhưng như thế sẽ là người thua cuộc, đôi khi bình tâm lại tôi muốn mình thật sự mạnh mẽ để cùng anh bước qua giai đoạn vấp ngã lớn nhất trong cuộc đời của anh. Nhìn ánh mắt, giọt nước mắt anh rơi khi tôi nói ly hôn, tôi biết ẩn chứa trong đôi mắt ấy là sự day dứt và khổ tâm, dù sao cũng gắn bó với nhau hơn 10 năm kể từ ngày quen nhau. Giá như cô ta không có thai thì tôi sẽ tha thứ cho anh một lần nữa, giờ tôi cũng không biết có phải cô ta có thai thật không nữa? Tôi cũng không biết rằng mình có được mang giọt máu của anh hay không vì đang chờ kết quả lần này.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)