VN88 VN88

Tâm sự chồng chỉ quen ỷ lại

Cuộc sống cứ lặng lẽ trôi qua, từng ngày nhìn bé con kháu khỉnh khôn lớn là tôi hết buồn phiền. Vốn dĩ cuộc sống trước giờ chẳng mấy dư dả, tài chính vợ chồng tiết kiệm lắm mới đủ tiêu, thiếu trước hụt sau rồi cũng cố vượt qua, tất cả vì con. Đi làm nhưng tôi vẫn phải căng đầu óc ra để tìm việc kiếm thêm thu nhập. Dường như anh chẳng hiểu gì cả, hàng ngày cứ vô tư đi chơi, vì làm ca tối nên sáng về trưa lại đi hoặc có khi ở nhà ngủ, chiều ngủ dậy lại đi, nhìn cảnh này tôi thật sự chán nản vô cùng.Tôi chẳng biết anh suy nghĩ cái gì trong đầu, con thì để ba mẹ lo, cơm nước ba mẹ nấu, phục vụ từ a đến z cho anh. Có khi mẹ bệnh gần nửa tháng anh vẫn đi chơi đều đặn. Nói thật anh rất sướng, tôi nói thì anh bảo: “Ở nhà giữ con, chơi với con rồi, giờ đi xả stress, con người cũng phải biết nghỉ ngơi nữa chứ”.

Trước đây có thời anh đi chơi game quên giờ giấc, sau một hồi tôi nói anh đỡ hơn, giờ con lớn một chút anh lại tiếp tục. Cũng do ba mẹ anh thôi, họ tập cho anh cái tính ỷ lại, phụ thuộc vào người khác quá nhiều, anh đi chơi cỡ đó nhưng chẳng nói gì rồi lại nhăn nhó với tôi. Tại ông bà cưng chiều con trai quá, con hư chẳng bao giờ la rầy. Nhiều khi tôi bực tôi nói thẳng với mẹ chồng, bà lại bảo: Ai cưới nó thì khổ lắm, nó sướng quen rồi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.