Tình cờ tôi xin được số điện thoại của mẹ cô ta để nói chuyện. Tôi gọi điện nói rõ mối quan hệ của con gái bà và chồng mình, khuyên bà nên dạy dỗ lại con cái. Bà nói tôi mang giấy chứng nhận kết hôn cho bà xem vì từng có người tự xưng là vợ của chồng tôi, bà muốn khẳng định lời tôi nói là đúng. Hôm sau tôi gọi thì bà tắt máy. Thấy thái độ của mẹ con bà như thế nên tôi quyết định không cần phải gặp nữa, cái chính là thái độ của chồng.
Từ khi sinh xong chồng cũng ít quan tâm đến tôi, vợ chồng hầu như không ân ái. Tôi lại càng buồn hơn cùng với những tin nhắn qua lại của cô gái kia với mình khiến tôi trở nên stress. Khi con được khoảng 9 tháng, tôi phát hiện chồng đã vụng trộm cưới cô kia, lúc đó cô ta đã mang thai được khoảng hai tháng. Sự thật đó được tôi tình cờ phát hiện trên trang Facebook của cô ta. Khi tôi biết được, cô ta càng trêu ngươi tôi bằng cách tung lên cả những bức ảnh cưới chồng tôi và cô ta chụp chung.
Sững sờ với những gì chứng kiến được, lại trong lúc nuôi con nhỏ nên quãng thời gian đó tôi thực sự rất u uất. Vợ chồng ngày càng trở nên xa cách, không còn gần gũi nhau về cả thể xác lẫn tình cảm. Tôi cũng trở nên lãnh cảm, không có nhu cầu gần gũi với chồng. Chồng cũng không chủ động tình cảm với tôi. Cứ thế thời gian trôi qua, con trai thứ hai của tôi giờ hơn hai tuổi rồi. Vài lần vì bế tắc nên vợ chồng tôi đã làm đơn để giải thoát nhưng đến giờ vẫn chưa nộp đơn lên tòa.