VN88 VN88

Tâm sự chồng bảo vào khách sạn với bồ nhưng không làm gì

Khi yêu rồi những tật xấu cũng đều bỏ qua. Có con, anh phó mặc bà ngoại nuôi cả 2 mẹ con, bà ngoại cũng nói khi hai mẹ con ở đây thì bà nuôi thế là anh coi đó như sự hiển nhiên. Con ốm cũng để vợ và bà ngoại tự xoay sở. Một tháng anh xuống thăm 2 mẹ con một vài lần, lúc đó tôi tin và yêu anh nên mỗi lần anh xuống với 2 mẹ con là hạnh phúc lắm rồi. Không khi nào tôi căn vặn hay nghi ngờ anh về bất cứ điều gì.

Năm 2011 tôi chuyển về quê nội, cuộc sống gia đình mới thực sự bắt đầu. Bố mẹ chồng cho ăn riêng luôn nên tôi phải sắm mọi thứ. Lương hành chính của tôi thấp, lại làm xa nhà nên trừ đi tiền xăng xe, đám, hội, điện thoại… chẳng còn đáng là bao. Thế mà toàn bộ sinh hoạt phí trong nhà anh không đưa cho tôi đồng nào. Tiền từ lương của anh, từ kinh doanh anh đều tự mình quản lý. Anh mua những gì không bao giờ bàn bạc mặc dù tiền kinh doanh hoàn toàn lấy từ của hồi môn bố mẹ tôi cho.

Không có tiền tôi về xin bà ngoại, từ gạo, trứng, sữa… đều là bà gửi cho cháu. Tôi thường xuyên cãi nhau với chồng về vấn đề tiền nong. Rồi cũng chẳng giải quyết được, tôi phải tự xoay sở lấy. Bỏ qua vấn đề về kinh tế thì chúng tôi vẫn quan tâm đến nhau và sống êm đềm. Tính ky bo là cố hữu trong con người anh rồi nên tôi chấp nhận sống chung với nó và bớt đòi hỏi đi. Ngoài ra anh vẫn yêu và quan tâm đến vợ. Tôi nghĩ thế là ổn.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.