VN88 VN88

Tâm sự chơi vơi khi đứng giữa ngã ba tình

Em nói thích tôi, em và tôi đã có những cái nắm tay thật chặt, những chiếc ôm bất tận, và những nụ hôn thật ngọt ngào, đúng là tôi đang trong một giấc mơ, và tôi thực sự sợ việc tỉnh giấc. Nhưng rồi em đi làm, và khi xa cách, tôi lại bắt đầu có cảm giác rằng em đang dần dần xa cách mình, ban đầu còn trả lời tin nhắn, chat chit, facebook, gọi điện.

Linh cảm của tôi đang dần thành sự thật. Những tin nhắn quan tâm, ân cần, đầy yêu thương như những hòn đá bé nhỏ, ném xuống biển khơi mênh mông, và không hề có hồi âm. Những tiếng tút dài của cuộc gọi, như không hồi kết, như những mũi dao nhọn đâm sâu, đâm mạnh và rất lạnh lùng, vào thẳng trái tim vừa mới được lấp đầy yêu thương của tôi.

Tôi cố nhắn tin, cố bày tỏ, cố gắng cho em biết rằng tôi nhớ em đến như nào, yêu em ra làm sao thì chỉ nhận được một sự im lặng đến rợn người. Duy nhất một lần em trả lời tôi, rằng sự im lặng ấy không phải là một trò chơi, cũng không phải một thử thách mà em dành cho tôi, đơn giản chỉ là em không cảm thấy nhớ.

Tôi thực sự không hiểu một tý gì, tôi không biết được rằng có phải em đang đùa giỡn với tình cảm của tôi hay không? Tình cảm của em dành cho tôi là đùa cợt, hay là nghiêm túc? Không lẽ nào nguyên nhân chính, sâu xa nhất cho mọi bất hạnh của tôi lại là do tôi quá yêu em?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.