Đã đôi ba lần tôi muốn dừng, nhưng không thể. Không phải vì tôi không quyết tâm, mà thi thoảng em lại đưa ra một dấu hiệu gì đó, một thứ gì đó để tôi bám vào, khi tôi tưởng chừng như sẽ từ bỏ tất cả. Em thực sự lạnh lùng, vô cảm và xa xôi, nhưng ngập tràn cảm xúc mỗi khi tâm trí tôi nghĩ về em. Có một lần em đã nói, đừng yêu em, vì em rất vô tâm, hiếu thắng và đôi khi em không nghĩ đến tình cảm của người yêu mình. Tôi đã nói sẽ chịu đựng được cái tính vô tâm của em, hãy cho tôi một cơ hội. Nhưng em vẫn im lặng.
Một năm trôi qua, có quãng thời gian tôi đã nghĩ từ bỏ được em, bắt đầu tìm hiểu một người con gái khác. “Giọt nước làm tràn ly” là sự kiện ngày mùng 1 Tết, tôi nhắn tin chúc mừng năm mới cho em, một tin nhắn soạn riêng dành cho em và gia đình, nhưng khi em nhắn lại, lại là một tin nhắn chung chung, dành cho tất cả mọi người trong danh bạ của em. Đó chính là mảnh vỡ cuối cùng của tim tôi.
Hơn một năm đã qua, bao công sức, yêu thương, tình cảm trao về em, nhưng kết quả trả lại chỉ là một con số 0 tròn trĩnh. Em coi tôi cũng như bao người khác trong danh bạ vậy. Tôi đã dừng lại, chính thức tìm hiểu người con gái khác, cũng làm ở ngân hàng, gần nhà tôi và khá xinh xắn.
Xin nói thêm một chút về hoàn cảnh gia đình tôi: Bố tôi hiện tại đang mắc bệnh hiểm nghèo, nói chung tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, thời gian tôi còn được gặp bố chỉ có thể tính bằng tuần, cũng có thể là bằng ngày. Gia đình tôi cũng có gây sức ép bắt tôi cưới vợ, cũng giới thiệu khá nhiều người cho tôi, nhưng có lẽ tôi là một người con bất hiếu, hoặc là do tôi quá yêu em, nên đã không thể yêu, hoặc bắt đầu yêu một ai khác.