VN88 VN88

Tâm sự chơi vơi khi đứng giữa ngã ba tình

Rồi em cũng xin được một công việc mới, làm ở ngân hàng quốc doanh, nhưng lại cách xa nhà em và tôi gần 30km. Không biết nói thế nào, khi tôi biết tin đó, em rất vui, còn tôi rất buồn, thực sự buồn. Cũng không hiểu sao, có lẽ những tình cảm trong tôi dành cho em đã thực sự lớn dần.

Khi em ở gần, tôi còn không cưa đổ được em, huống chi bây giờ, thêm xa cách, thêm công việc, mọi thứ đều chống lại tôi. Nói về công việc của em, hoàn toàn trái ngược với sự nhàn hạ của tôi. Em thực sự bận rộn, làm việc cả tuần từ sáng đến tối mịt, gần như các ngày trong tuần. Tôi thực sự bối rối, mọi thứ đều cản trở tôi đi bên cạnh em, thời gian, khoảng cách, ngay cả sự lạnh lùng của em cũng là một cản trở quá lớn đối với tôi.

Tôi đã định dừng lại để tìm hiểu người khác, nhưng không hiểu sao, do bản năng đàn ông trong tôi, hay do tình cảm mà tôi vẫn tiếp tục, điên cuồng giống hệt như Hiệp sĩ Đôn Kihôtê lao vào cối xay gió vậy. Tôi càng quan tâm, càng nghĩ đến em bao nhiêu, thì đổi lại là một sự lạnh nhạt, hờ hững đến lạnh lùng của em.

Nhưng nếu nói lạnh nhạt thì không đúng lắm, thi thoảng em cũng chủ động trả lời các tin nhắn. Vài ba tuần tôi không nhắn tin, gọi điện, em cũng “vô tình” nhắn nhầm vào số tôi, làm tôi thấy thật khó nghĩ, khó hiểu và khó có thể dừng lại. Thật sự thì có lẽ đối với em, tôi là một thứ “bỏ thì thương, vương thì tội”, tôi nghĩ em không muốn sự quan tâm của tôi, nhưng nếu thiếu nó, em cũng sẽ cảm thấy thiếu thốn 1 thứ gì đó.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.