Anh đã sống chôn vùi trong một cái quá khứ tồi tàn, trong một ký ức đau thương đầy ắp những giọt nước mắt không thể chảy. Anh đã không dám bước đến và chấp nhận một niềm hạnh phúc nào, dù có những giây phút trái tim anh từng phiêu lãng. Quá khứ đã luôn hiện về trong anh, đã làm anh đau mỗi khi cầm ly rượu buồn và chợt nhớ, nó làm đôi mắt anh ướt đẫm mỗi khi chợt nghe một bài hát buồn hay mỗi lần anh chợt cất tiếng ca. Nhưng đến giây phút này đây, anh đã có thể từ bỏ tất cả, xóa đi những ký ức đau buồn và bắt đầu “một cuộc sống mới”.
Anh biết, số phận cứ đùa cợt, cứ mãi vô tình cho ta gặp lại nhau. Nhưng anh đã không chấp nhận số phận, vì anh muốn giữ lại những gì tốt đẹp nhất về em, anh không muốn em phải rơi nước mắt, hơn nữa đó là vì anh. Anh muốn em hạnh phúc.
Xin lỗi em, vì em đã không là người con gái ở bên cạnh anh đến suốt cuộc đời như em từng mong ước. “Anh đã nắm chặt em và con lần cuối cùng trong cuộc đời này. Giây phút này đây, xin hãy cho anh được buông tay, em nhé!” “Ta xin lỗi con”.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)