Về phần em, mỗi lần về nhà, thấy em tíu tít nhắn tin, điện thoại, mẹ em vui lắm, mẹ cực kỳ mong em có bạn trai, bà sợ em sẽ cô đơn mai sau. Tết này, em làm nhiều bánh khô gửi từ quê lên cho anh, gia đình anh vui vẻ nhận. Tuy nhiên chúng em vẫn chưa gặp nhau. Ba năm qua, không ít lần anh đòi gặp em, xin địa chỉ nhà trọ và nhà dưới quê, xin số điện thoại của mẹ để chúng em có thể tiến xa hơn nhưng em đều từ chối, hoặc hẹn rồi không đến, chỉ dám nhìn lén anh xa xa. Biết em mặc cảm vì béo ú, anh động viên em giảm cân, đóng tiền học phí trung tâm thể dục thẩm mỹ, thuê giáo viên tốt, em cũng cố gắng tập luyện, ăn uống kiêng cử và đã giảm được mười mấy kí trong vòng một năm.
Mỗi lần em thông báo xuống kí, anh vui mừng ra mặt, còn khi tập không có kết quả, anh buồn thiu. Tuy đã ốm đi nhiều nhưng nhan sắc vẫn không có gì cải thiện. Anh nói chấp nhận tất cả, hỏi em không tin vào tình yêu của anh sao? Là con gái ai cũng cần xinh đẹp, hoặc ít nhất cũng là một cô gái bình thường, dễ nhìn, còn em tệ lắm. Em không có can đảm đến với anh, em nói chỉ muốn yêu online như thế thôi, đến cuối đời cũng được, nhưng như vậy thì ích kỷ quá.
Anh cần có gia đình, vợ con, cần hạnh phúc như bao người đàn ông khác, anh 30 tuổi rồi còn gì. Bao lần rời bỏ anh, em đều không làm được, anh nói ngoài em ra không ai chấp nhận anh đâu, anh sẽ trở về cuộc sống vô nghĩa trước đây. Em nghe nói vậy liền xiêu lòng, hơn nữa em lại đang nợ tiền anh, số tiền anh đóng vào trung tâm thể dục thẩm mỹ cho em. Hôm nay em có số tài khoản của anh rồi, bắt đầu trả lại cho anh. Còn một tuần nữa đến sinh nhật anh, anh muốn em đến gặp vào ngày đó, tại nhà anh, gặp cha mẹ anh. Anh và em đã vẽ ra viễn cảnh tình yêu đẹp, cùng nhau đi du lịch, đám cưới, có con… hạnh phúc lắm! Làm sao em có thể vượt qua chính mình để đến với anh đây?
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)