Em cảm thấy khó chịu khi phải sống trong cảnh như vậy nên xin ra ngoài ở. Thỉnh thoảng anh rể nhắn tin nhưng em không trả lời, nghĩ không cần thiết. Anh còn nói “Con gái ở phòng trọ không ai quản lý dễ hư”, “gái ở phòng trọ như thứ đồ chơi”. Em chưa bao giờ thấy có ông anh rể nào như vậy. Ngày em đi học, tối đi làm, ngày nào nghỉ học lại xin làm thêm ca, thời gian đâu để mà hư theo cách nghĩ của ông anh rể chứ.
Đợt gần đây chị gái sinh em bé, mẹ muốn vào chăm chị với cháu, em không thích mẹ vào vì cả chị và ông anh rể không ai coi mẹ ra gì. Mẹ mới vào được mấy ngày, chị gọi điện cho cậu mượn tiền “Cho con mượn ít tiền để đi chợ chứ nhà hết tiền”, gọi ngay trước mặt mẹ, như vậy có khác gì đuổi khéo mẹ không?
Hôm trước em lên nhà, có mua sữa cho chị, anh rể nói trả lại, vợ con tôi không cần uống loại sữa đó. Tiền em đi làm thêm, tiền mồ hôi nước mắt mà anh nỡ nói những lời như thế. Em cãi lại rồi nói “Anh nên nhớ nhờ ai anh mới có ngày hôm nay, đừng đối xử tệ bạc với em và mẹ vợ như vậy”. Anh đuổi em về, còn nói “Từ nay cấm bước chân vào nhà này”.
Em sắp ra trường, giờ đang tính về quê xin việc rồi ở gần mẹ. Mẹ nhiều tuổi rồi, ngày cũng như đêm chỉ thui thủi một mình em thương. Người chị này từ giờ em coi như không có, không liên quan gì. Không biết em làm vậy đúng hay sai nữa nhưng giờ chẳng biết làm gì hơn khi chị lại như vậy. Em còn ít tuổi, trước giờ lại chỉ đi học, kinh nghiệm sống chưa nhiều nên em mong anh chị cho em ý kiến cũng như những lời khuyên về chuyện này nhé.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)