Hai năm sau tôi gặp lại anh trong lúc tình trạng xấu nhất, tâm lý không ổn định nhất, anh như cái phao cứu vớt cuộc đời tôi. Anh chấp nhận quá khứ, cùng nhau cố gắng, nói khi chúng tôi đi làm, độc lập bản thân, gia đình sẽ bị thuyết phục từ từ và xiêu lòng trước sự cố gắng của chúng tôi. Như có ánh sáng lóe lên hy vọng sống, tôi và anh cùng cố. Giờ hai đứa chững chạc hơn xưa, đủ sức đối mặt với vấn đề chứ không còn bỏ chạy như trước.
Mùng 5 Tết mới đây, khi biết tin chúng tôi quen nhau (cho tới hiện tại là 2 năm quen nhau mà chúng tôi cố giấu để gia đình yên lòng), ba tôi lên nhà anh đòi chém ba anh vì nghĩ anh dụ dỗ tôi, hai bên xích mích lớn lắm. Tôi khổ, anh cũng khổ cả hai cố gắng thuyết phục, tôi thú nhận với gia đình mình từng tự tử vì áp lực, anh là người giúp đỡ và chia sẻ. Ba tôi dần nhận ra, ba im lặng. Cho tới giờ, chúng tôi vẫn chưa thành công hoàn toàn nhưng tôi tin một ngày nào đó sự cố gắng của chúng tôi sẽ được đền đáp.
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)