Mời các bạn đọc tâm sự cuộc sống chẳng ai chào đón sự có mặt của tôi trên cõi đời này hay nhất tại 18Truyen.com về tâm sự cuộc sống.
Vẻ ngoài của tôi khó nhìn với mũi tẹt, mắt lại nhỏ, môi dày, lùn. Bố mẹ nhìn thấy tôi như thấy gai trong mắt, nhiều đêm chỉ biết nằm úp mặt khóc, rồi nghĩ quẩn.
Là con gái ai chẳng muốn mình trở nên xinh đẹp, tôi cũng không ngoại lệ. Với ngoại hình rất đỗi bình thường (nếu không muốn gọi là xấu) nhiều lần ước mơ sau một đêm ngủ dậy có thể thành một người khác, một người có vẻ ngoài ưa nhìn không cần rạng rỡ, chỉ cần khá hơn giờ. Thế nhưng ước mơ vẫn chỉ là ước mơ vì tôi chẳng có đủ điều kiện để dùng những thứ hàng hiệu khoác lên người mong mình nổi bật hơn, hay tiêu vài chục đến vài trăm triệu cho phẫu thuật thẩm mỹ.
Lúc đi học tôi thèm lắm cảm giác có bạn bè, được bạn bè quan tâm nói chuyện hay đơn thuần chỉ là một nụ cười chân thành, thèm những khi được thầy cô chú ý hay đôi khi đơn giản chỉ là thèm cái cảm giác được tự tin ngẩng cao đầu mỗi khi ra khỏi nhà mà không phải chịu sự chỉ trỏ, những lời chê bai của mọi người. Ở lớp tôi thực sự sợ nhiều thứ, sợ cả kết bạn – những tình bạn thực dụng, những con người chỉ biết đến sự có mặt của tôi những lúc họ cần giúp đỡ.
Tâm sự chẳng ai chào đón sự có mặt của tôi trên cõi đời này
Tôi sợ cả ánh mắt của thầy cô nhìn mình rồi lập tức quay đi, sợ những lúc đang học sẽ bị ai đó cố ý dán những mẩu giấy viết bậy bạ vào sau lưng, sợ lúc chụp ảnh hay thậm chí tôi còn không dám nhìn thẳng mặt mình trong gương. Tự ý thức được bản thân có ngoại hình không đẹp, tôi luôn cố gắng nhiều mặt khác, nhưng hình như mọi cố gắng của bản thân trong mắt mọi người đều là con số không. Dù ai có đối xử như thế nào, tôi vẫn luôn cố hết sức mình vì họ và vì mọi người, thà để tôi khổ còn hơn nhìn họ buồn, sẵn sàng cho đi mà không cần nhận lại bất cứ thứ gì nhưng ai cũng nghĩ tôi thực dụng, diễn trò. Họ nào quan tâm tôi nghĩ gì, cùng nhau quay lưng lại với tôi.