Tôi có lẽ là người nhiều thời gian nhất, vì thế luôn chủ động khơi mào những trận nhậu offline, gạ gẫm trêu ngươi, bỡn cợt những gã đàn ông đủ mọi lứa tuổi đang thèm thuồng nhìn tôi mà không bao giờ chạm vào được. Trò chơi cứ thế diễn ra và tôi như con thiêu thân cũng quên đi chính mình. Còn gã đàn ông phượt đầu tiên của tôi thực ra cũng chẳng ra gì ngoài mục đích ham của lạ. Sau khi không nhắn tin liên lạc nữa, hắn cũng im lặng mà chẳng biết tôi thế nào dù bản thân đã dốc lòng tâm sự với hắn cùng thái độ chân thành nhất. Thi thoảng tôi vẫn gửi tin nhắn nhưng bản chất tồi tệ của hắn được bộc lộ ngay, hóa ra cũng chỉ là một kẻ qua cầu rút ván bằng cách trả lời tôi như kiểu gái qua đường.
Sau những trận mây mưa, phượt thác loạn đó tôi lại lo sợ và đi khám phụ khoa. Rất may hiện tai chưa bị gì nhưng mỗi lần như vậy tôi lại giật mình vì nghĩ lại sao mình liều thế, một người mới gặp mà đã quan hệ dù chẳng biết nguồn gốc như thế nào. Tôi vẫn lao vào những cuộc chơi, có những lúc tự hỏi liệu mình có bị bệnh không? Tôi có đáng bị nguyền rủa không hay chỉ là một người đáng thương hại?
(Tâm sự cuộc sống 18Truyen.com)